Đây là ngày cuối cùng nàng ở lại Cẩm Tú phường với tư cách là tiểu nhị. Khương Minh Nguyệt rất trân trọng nó, cố gắng để mình không phải tiếc nuối quá nhiều.
Tạ Uyên đưa ngựa cho nô lệ bị câm kia, cũng không làm phiền tới họ nữa, hắn trực tiếp rửa sạch hai tay rồi pha trà.
Một lát sau, Thẩm Mặc cất cây tiêu đi, nhận lấy chén trà Tạ Uyên đưa, hỏi thẳng: “Có việc gì à?”
Tạ Uyên gật đầu: “Sư phụ, đệ tử sắp thành thân, hôm nay tới đây để mời người và Uyển di, hy vọng hai tháng sau hai người có thể tới để tham dự lễ thành thân của đệ tử.”
Thẩm Mặc hơi cau mày lại: “Nhưng đã có chuyện gì xảy ra rồi sao?” Trước đây ông ấy chưa từng nghe đệ tử nói qua chuyện thành thân này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây