Buổi chiều, sau khi tan học,bởi vì lo lắng cho tỷ tỷ mà Khương Minh Hoằng lập tức trở về nhà, nghe Thạch Lựu bẩm báo xong, biết tỷ tỷ đã hạ sốt và ở lại nhà Tạ Uyên một ngày, hắn ta nhíu mày, không nhịn được mà thở dài, thật đúng là con gái lớn không thể giữ.
Có điều tỷ tỷ đã khỏe lại rồi, hắn ta cũng yên tâm phần nào. Khương Minh Hoằng rửa mặt, đi tới sát vách nhìn người ở trong phòng bếp đang bận rộn làm cơm tối, hắn tahỏi: “A tỷ đâu!”
“Mới vừa ngủ rồi, chúng ta không nên làm phiền nàng nữa.”
Khương Minh Hoằng quét mắt nhìn thư phòng, lại nhìn thoáng qua chính đường, không tìm được người, nhíu chặt mày nhìn Tạ Uyên không vui nói: “Hai người còn chưa thành thân, hy vọng tỷ phu có thể nghĩ cho a tỷ. Một khi để người ngoài biết hai người như vậy sẽ không tốt cho thanh danh của tỷ ấy.”
Việc này thật sự hắn làm chưa thỏa đáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây