Biết có thể sẽ để lại sẹo, người bà ấy cứng đờ.
Thấy Hạ thị ngây ra như phỗng, Khương Minh Nguyệt đau lòng gọi:
“Hạ thẩm.”
Hạ thị bừng tỉnh, thấy ánh mắt lo lắng của Khương Minh Nguyệt và Chương San San, bà ấy khoát tay nói: “Các ngươi đừng lo, ta không sao, có một hai vết sẹo thì có vấn đề gì đâu? Tôn nữ và tôn tử của đã lớn hết rồi, còn quan tâm xấu đẹp làm gì.”
Khương Minh Nguyệt nhìn Hạ thị rõ ràng đang vô cùng khó chịu nhưng lại ra vẻ lạc quan an ủi bọn họ thì cảm thấy rất đau lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây