Màu sắc của hoa lụa khá đơn điệu, được làm thủ công thô sơ, còn dùng loại vải bố hạ đẳng nhất, đừng nói là một văn tiền một đóa, có bán một văn mười đóa nàng ấy cũng không muốn mua.
Nghĩ đến đây, Hàn Lan Lan buộc cái túi vào rồi đưa cho phụ nhân trung niên, nói: “Bà thử đi chỗ khác hỏi xem, chỗ chúng ta không mua.”
Phu nhân trung niên nghe vậy thì lập tức chống nạnh, tức giận nói:
“Ngươi đùa ta à? Vừa nãy còn bảo là có mua mà bây giờ lại không, ý ngươi là sao?”
Khương Minh Nguyệt và Chương San San liếc nhìn nhau, sau đó lại nhìn phụ nhân trung niên kia, gặp phải người khó giải quyết rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây