Kiếp trước, Triệu Kính kiên trì năm năm, không chỉ giết chết ba người này mà còn không tha cho cả cha nương của chúng.
Khương Minh Hoằng đột nhiên cảm thấy mình đúng là người tốt, xem ra đã cứu được không ít người.
Không nhìn ra được lai lịch của Khương Minh Hoằng, Vương Văn cuối cùng cũng sợ.
“Hôm nay ta sẽ nể mặt ngươi một lần.”
Hắn ta vừa nói vừa che tay đầy máu: “Đi thôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây