“Gần học viện Hằng Sơn thì còn đắt hơn, năm ngoái ta theo cha đi bán lê núi ở đó, trời ơi, một phần cơm nắm đơn giản nhất cũng đã ba văn tiền, với ba văn tiền này ta có thể ăn một bát mì thịt băm ở huyện chúng ta rồi.”
“Khi ra ngoài, cha mẹ có cho ta ít tiền, nhưng ta không định ăn ở học viện Hằng Sơn.”
...
Mấy người nói chuyện phiếm rồi dần dần nhắc đến gia đình, Khương Minh Hoằng nghe họ trò chuyện thì mới biết ông nội của Phương Hàn từng là một người làm ngựa.
Sau đó, ông tình cờ cứu mạng một quý nhân, được ban ơn trở lại tự do, cưới vợ ở huyện Uyển Bình, rồi định cư ở đó, sống bằng nghề nuôi và xem ngựa, từ đó tích góp được ít tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây