Tạ Uyên mở cửa sân, nhìn thấy là nàng liền đưa tay kéo nàng vào rồi đóng cửa lại. Ngay từ đầu hắn đã nhận thấy nàng có chút chán nản.
“Sao lại ỉu xìu thế?”
Khương Minh Nguyệt bất mãn bĩu môi, vừa đưa hộp thức ăn cho nam nhân vừa tiến lên hai bước, tựa vào trong ngực hắn.
“Ta ngủ không ngon giấc, đêm qua trong lều có mấy con muỗi bay tới bay lui, cắn ta mấy cái, khiến ta ngứa ngáy muốn chết.” Sắc mặt Khương Minh Nguyệt sụp xuống, nàng nói với giọng nói nhẹ nhàng, có chút bất bình và khó chịu.
Tạ Uyên đặt hộp thức ăn sang một bên, hỏi: “Cắn ở đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây