Ánh mắt Tạ Uyên dần biến sâu biến nóng, giọng nói lại vẫn rất vững vàng nói: “Không phải nàng muốn hôn ta sao?”
Khương Minh Nguyệt: “…”
Nàng cắn môi, đối diện ánh mắt cổ vũ khát vọng của nam nhân, nhỏ giọng nói: “Vậy chàng cúi người xuống, bằng không ta với không tới.”
Tạ Uyên ‘ ừ ’ một tiếng, cúi đầu cúi người tiến đến trước mặt nàng, Khương Minh Nguyệt nhón mũi chân, nhanh chóng mà hôn một cái ở trên môi hắn, xoay người rời đi, nam nhân lại bắt được tay nàng một cái.
“Minh Nguyệt, có lệ như vậy không thể được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây