Khương Minh Nguyệt cái gì cũng không nói, chỉ yên lặng mà ăn tôm, kế tiếp đều vô cùng thành thật.
Ăn xong cơm chiều, bốn người thu thập xong chén đũa vào thư phòng, Khương Minh Hoằng đưa tay nải cho Mậu Tử Tuấn, trịnh trọng hành lễ với hắn ta.
“Tử tuấn đại ca làm phiền ngươi.”
Mậu Tử Tuấn vội vàng nâng cậu dậy, vỗ ngực bảo đảm nói: “Ngươi yên tâm ta nhất định sẽ tự tay giao tay nải này vào trong tay phụ mẫu ngươi.”
Tạ Uyên mở ngăn kéo ra đưa ngân lượng đã sớm chuẩn bị tốt cho hắn ta nói: “Một khi gặp được địch nhân, nếu không địch lại, nên chạy thì chạy, không cần tỏ vẻ dũng của thất phu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây