Tuy mấy thứ này không đáng một đồng, Khương Minh Nguyệt lại chăm sóc như hoa mẫu đơn quý báu, thật cẩn thận mà điều chỉnh vị trí mỗi một đóa hoa, mỗi một cọng cỏ, chỉ vì tâm ý người đưa hoa đủ trân quý.
Khương Minh Nguyệt cắm hoa xong, mới vừa đặt ở trên bàn bên cửa sổ, Dư Hạnh bưng một đĩa đào vàng vừa cắt xong.
Khương Minh Nguyệt dùng xiên tre cắm một miếng vừa ăn vừa nói: “Các ngươi cũng nếm thử đi, đào vàng này rất ngọt!”
“Cảm ơn cô nương!”
Dư Hạnh trở lại nhà bếp truyền đạt lời Khương Minh Nguyệt nói, Thạch Lựu nhanh rửa sạch một quả đào vàng, sau khi cắt ra hai người cầm một miếng đào vàng hoàng đồng thời đưa cho Tố Nương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây