Nàng phun ra một hơi, lại hít sâu một hơi, thân thể cứng đờ cũng trở nên mềm mại rất nhiều, nàng biết nàng quá khẩn trương, mới có thể vì một tiếng chim kêu mà bị sợ, đều là người từng chết một lần, không nghĩ tới lại vẫn sợ chết như vậy.
Nàng tự giễu chính mình một phen, nhẹ nhàng cọ cọ ở trong lòng nam nhân nói: “Ta không có việc gì, chúng ta đi tiếp thôi!”
Tạ Uyên lại không muốn lại để nàng đi.
“Ta cõng nàng!”
Khương Minh Nguyệt lắc đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây