“Đi đâu hái?” Nàng cũng không muốn Tạ Uyên rời đi, thật sự cũng không phải sợ hãi một mình ở chỗ này, chỉ là đơn thuần không muốn hắn đi.
Cảm giác được giọng nói của nàng không nỡ, Tạ Uyên nhẹ nhàng mà ôm nàng, chỉ phía trước nàng nói: “Nàng xem, bên kia có mấy cây ăn quả, ta đến nơi đó hái, một lát sẽ trở về.”
Khương Minh Nguyệt nhìn thoáng qua phương hướng hắn chỉ, ừ, cách rất gần, nàng buông nam nhân ra nói: “Vậy chàng đi đi!”
“Được, nàng ở chỗ này ngoan ngoãn chờ ta, không cần chạy loạn biết không?”
Khương Minh Nguyệt liên tục gật đầu, nàng quy củ mà ngồi ở chỗ kia, bộ dáng kia, muốn bao nhiêu ngoan ngoãn có bấy nhiêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây