Chính đường cách vách, Khương Minh Nguyệt gắp một miếng sủi cảo tôm bỏ vào trong chén đệ đệ hỏi: “Thiếu niên trong nhà Tạ đại ca kia, là bằng hữu của đệ?”
Khương Minh Hoằng gật đầu, cậu biết nhất định tỷ tỷ sẽ hỏi.
“Hắn tên Mậu Tử Tuấn, giống chúng ta đều là nhân sĩ phủ Nguyên Giang, khinh công cực cao, sở dĩ ta giúp hắn ta là hy vọng hắn ta có thể giúp chúng ta truyền một phong thư nhà.”
Thời gian này Khương Minh Nguyệt vẫn luôn đều suy nghĩ, đệ đệ sẽ dùng biện pháp gì đưa thư từ đến trong tay phụ mẫu, thì ra là dựa vào Mậu Tử Tuấn.
“Hắn ta có thể tránh đi nhãn tuyến xung quanh phủ chúng ta?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây