Tạ Uyên nắm tay tiểu nữ nhân trở lại chính đường, rót một ly trà quả nhét vào trong tay nàng ôn hòa hỏi: “Ngủ ngon?”
Khương Minh Nguyệt gật đầu, nàng uống một ngụm trà quả hoàn toàn tỉnh lại, chỉ chỉ bên ngoài nhỏ giọng nói: “Người Tạ gia thôn?”
Tạ Uyên nhẹ nhàng lắc đầu, ngồi xuống ở bên người tiểu nữ nhân, sửa sửa tóc đen có chút hỗn độn của nàng nói: “Hắn là bằng hữu của Tiểu Hoằng.”
“Bằng hữu của tiểu đệ?” Khương Minh Nguyệt kinh ngạc hỏi.
Tạ Uyên ‘ ừ ’ một tiếng nói: “Hắn bị thương, lại là ngoại nam, Tiểu Hoằng và ta thương lượng, đã an trí hắn ta ở chỗ ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây