Đương nhiên Mậu Tử Tuấn sẽ không nói cho cậu, hắn ta là trộm ra, đều nói kinh thành phồn hoa, hắn ta vốn định tới kinh thành du ngoạn một đoạn thời gian, ai biết những người đó quá mức như vậy, hắn ta mới vừa tiến vào địa bàn kinh thành, đã bị bọn họ phát hiện, kế tiếp hắn ta một đường chạy, một đường tránh né đuổi giết, thiếu chút nữa bị mất mạng ngẫm lại đã buồn bực.
“Tới kinh thành du ngoạn, ai ngờ sẽ đụng phải loại chuyện này.”
Khương Minh Hoằng gật đầu.
“Tử Tuấn đại ca cũng biết thân phận của kẻ thù.”
Mậu Tử Tuấn nghiến răng nghiến lợi nói: “Biết, một ít kẻ thù ngày xưa của phụ mẫu ta, chờ vết thương của ta khỏi, thế nào ta cũng phải giết bọn họ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây