Mười lăm phút sau, Tạ Uyên cầm thuốc nấu xong, đi vào trước cửa phòng, đẩy cửa nhìn trên giường không người, hai mắt hơi híp lại, tuy biết lúc này đi vào sẽ có nguy hiểm, nhưng hắn vẫn nhấc chân đi vào.
Trường kiếm lạnh băng đột nhiên từ phía sau đặt xuống cổ hắn.
“Đừng nhúc nhích!”
Tạ Uyên cầm thuốc cực kỳ phối hợp vẫn không lộn xộn.
“Đây là nơi nào? Sao ta ở chỗ này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây