Hai người tỷ đệ còn rất biết suy nghĩ cho lẫn nhau, xảy ra chuyện gì đều không muốn để đối phương biết, Tạ Uyên đang tâm sinh cảm khái, một tiếng bước chân truyền đến, hai người nhanh nhìn nhau một cái.
Lát sau từ ngoài cửa sổ dò ra cái đầu nhỏ, Khương Minh Nguyệt nhìn hai người: “Các ngươi đang nói chuyện gì? Đều đã hơn giờ Tuất.”
Nói xong nàng ngáp một cái, xoa xoa đôi mắt giọng mềm mại nói: “Ta mệt mỏi!”
Khương Minh Hoằng đứng dậy vừa đi ra ngoài vừa nói: “Không có gì, giờ trở về.”
Cậu đi ra bên ngoài, nắm tay tỷ tỷ rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây