Tạ Uyên nghe xong Khương Minh Nguyệt nói, với vị nhạc phụ chưa bao giờ đã gặp này đã nổi lên vài phần tò mò, nhất định ông ấy là người đại trí giả ngu.
Thấy ánh sáng trong mắt thiếu nữ dần ảm đạm xuống, biết nàng hẳn là nhớ phụ mẫu, Tạ Uyên ôn hòa nói: “Đừng lo lắng, ta nhất định sẽ cứu nhạc phụ, nhạc mẫu ra với Tiểu Hoằng.”
Khương Minh Nguyệt ‘ Ừ ’ một tiếng.
“Ta tin tưởng các chàng.”
Nàng dừng một chút nói: “Tạ đại ca, không lâu trước đây ta mua vài tấm vải tốt, nhưng làm một bộ quần áo mùa hè, chàng đứng dậy cho ta đo kích cỡ của chàng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây