Tạ Uyên nghe được buồn cười, khóe môi cong lên trên, lúc này Khương Minh Hoằng đã đi tới: “Ăn cơm.”
Khương Minh Nguyệt nghe vậy nhanh đứng lên, dùng trâm cài tóc cố định xong, đi theo hai người vào chính đường.
Trong nhà bếp, Tố Nương thu hồi tầm mắt nhìn Thạch Lựu, Dư Hạnh Nhi nói: “Lấy cơm đi!”
“Vâng!”
Tạ Uyên đã trở lại, Khương Minh Nguyệt vô cùng vui vẻ, lại thương hắn vất vả nhiều ngày, đặc biệt ôm ra một bình rượu nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây