Khương Minh Hoằng thấy Thẩm Du nhíu mày, sờ cái mũi nói: “Trình độ văn chương của ta chỉ thế này, cho nên mới ôn sách trước.”
Thẩm Du nhìn liên tiếp bốn tờ văn chương lúc này mới mở miệng.
“Dù sao cũng phải nói ngươi viết cũng không kém.”
A! Có thể được Thẩm Du khẳng định, Khương Minh Hoằng vẫn rất vui mừng.
“Nhưng…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây