Bên ngoài Chu Vương thị buông Ngô Mai ra nói: “Nương, người quên buổi sáng hôm nay phụ thân cố ý nói cho người những lời đó sao? Cho tới bây giờ người còn không nhận rõ sao? Tạ Uyên chúng ta không trêu chọc nổi, chuyện của người và Khương Minh Nguyệt tới đây là dừng.”
Nàng ta bình tĩnh nói: “Có phải người muốn bán cả Văn ca, phụ thân đi, người mới vừa lòng hay không.”
Nàng ta nói lời này rất nặng.
Ngô Mai nghe vậy cả người lạnh run.
“Không phải, hôm nay ta thật sự là tới xin lỗi nàng, nương biết sai rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây