Tạ Uyên kéo vạt áo mình lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người.
“Khi mẹ ta cầu xin các ngươi, các ngươi có từng nghĩ tới sẽ tha cho bà ấy không?”
Tiếng kêu của Tạ Hằng im bặt, bỗng chốc ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt nhìn về phía Tạ Uyên.
“Lúc tỷ tỷ ta cầu xin các ngươi, các ngươi có từng nghĩ tới sẽ tha cho tỷ ấy không?”
Trong tiếng chất vấn chồng chất nối tiếp nhau của hắn một, thân thể hai người không nhịn được run rẩy, hắn đã biết… vậy mà hắn đã biết hết, vậy hắn còn có thể bỏ qua cho bọn họ sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây