Bấy giờ, Khương Minh Nguyệt mới gọi Dư Căn đến, nói: “Ngươi sang nhà bên cạnh, bảo Tạ tiên sinh, hôm nay thiếu gia có hơi không thoải mái, ngày mai sẽ lại qua học sau.”
Đợi Dư Căn ra ngoài rồi, Khương Minh Nguyệt cũng dắt tay đệ đệ vào nhà.
Ở cổng, Tạ Uyên nghe Dư Căn nói rồi gật đầu.
“Ta biết rồi!”
Hắn đóng cửa viện, thầm ngẫm lại mình, lẽ nào lúc trước hắn nói quá nặng lời? Nhưng mà Khương Minh Hoằng sẽ không đến mức không chịu nổi mấy lời như vậy chứ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây