Bên ngoài trường tư thục, Tạ Uyên nghe thấy loạt tiếng bước chân sau lưng thì quay đầu lại nhìn người đi theo mình ra ngoài. Hắn không khỏi nhíu mày.
“Tiên sinh, ta về nhà cùng huynh nha.” Khương Minh Hoằng nhìn hắn, cười nói.
Đến lúc này, Tạ Uyên đã hiểu rõ ý đồ của Khương Minh Hoằng, hán bình tĩnh nhìn chằm chằm cậu một lúc mới nói: “Ta biết tình cảm của đệ và a tỷ rất thân thiết, bây giờ nàng đã là vị hôn thê của ta rồi, có lẽ đệ chưa thể chấp nhận ngay được.
Nhưng không sao, ta có thể cho đệ thời gian, nhưng mà Khương Minh Hoằng này, đệ không phải trẻ con, thế nên ta hy vọng đệ có thể nhanh chóng làm quen, sớm ngày chấp nhận ta.”
Nghe vậy, Khương Minh Hoằng im lặng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây