“Bà ấy có khí chất xuất chúng, không phải do tiểu môn tiểu hộ nuôi dưỡng ra, vết sẹo trên mặt thật sự do người ta cố ý rạch ra. Vừa nãy lúc bà ấy uống nước, ta nhìn thấy cổ tay bà ấy trắng hơn những chỗ khác.”
Khương Minh Hoằng nói hết những gì mình phát hiện được cho Tạ Uyên.
Tạ Uyên nheo mắt, suy nghĩ một lát mới hỏi: “Đệ lo lắng bà ấy sẽ mang tai họa đến cho hai người?”
Khương Minh Hoằng khẽ lắc đầu.
“Hai tỷ đệ ta đã gặp đủ chuyện rắc rối rồi, thêm một chuyện nữa cũng chẳng sao.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây