Về điểm này thì Khương Minh Hoằng cảm nhận được sâu sắc.
“Tại sao tiên sinh cứ mãi không nhận cậu ấy làm đệ tử?”
Tạ Uyên mỉm cười.
“Ta ngại phiền phức.”
Hắn tiện tay nhặt một hòn đá trong bể cá lên và nói: “Thẩm Du cũng giống như hòn đá này, góc nhọn rõ ràng, muốn biến cậu ấy thành một hòn đá nhẵn bóng không hề dễ dàng, phụ mẫu và các thúc thúc của cậu ấy không muốn lo lắng chuyện này, sao ta phải nhận lấy phiền phức này?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây