Kiếp trước kiếp này đây vẫn là lần đầu tiên nàng trải qua chuyện như vậy, cho đến bây giờ tay nàng vẫn còn hơi run.
Nghe một chút khàn khàn trong giọng nói dịu dàng yếu ớt của nàng, Tạ Uyên cảm thấy vừa đau lòng vừa áy náy.
“Xin lỗi, ta đến muộn!”
Trong giọng điệu của nam nhân vẫn luôn dịu dàng, mang theo sự lạnh lùng và trầm lắng, cảm nhận được tâm trạng của hắn có chút gì đó không ổn, Khương Minh Nguyệt ngẩng đầu lên mỉm cười với hắn.
“Việc này không liên quan gì đến chàng, chàng đừng nên gánh hết trách nhiệm về mình, hơn nữa chẳng phải ta vẫn đang yên lành đây sao!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây