Nàng đi tới trước bức tranh, cẩn thận quan sát, nhận thấy nam nhân đi tới, Khương Minh Nguyệt quay đầu nhìn hắn tò mò hỏi: “Chàng đã tới Nguyên Giang phủ sao?”
Tạ Uyên 'Ừ' một tiếng, ánh mắt dịu dàng nhìn Khương Minh Nguyệt: “Nàng nhận ra sao?”
Thật ra hắn càng muốn hỏi nàng, là nàng có nhớ tới cái gì không.
Lúc Khương Minh Nguyệt nói chuyện lần nữa nhìn về phía bức tranh, lần này nàng dừng lại một lát ở trên người thiếu nữ trong bức họa, bởi vì tuy rằng trong bức tranh có không ít người, nhưng chỉ có một vị thiếu nữ, vị thiếu nữ này đối với Tạ Uyên mà nói hẳn là một tồn tại rất đặc biệt.
“Vị cô nương này là?” Khương Minh Nguyệt quay đầu lại nhìn hắn tò mò hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây