“Đã thay xong quần áo chưa? Nên đi đón dâu thôi.” Khương Văn đứng ngoài cửa hỏi.
Khương Minh Nguyệt thấy phụ thân đã có chút sốt ruột, nói với đệ đệ: “Mau đi đi! Đừng bỏ lỡ giờ lành.”
“Được!”
Một khắc sau, Khương Minh Hoằng cưỡi tuấn mã, mang theo đội ngũ đón dâu trùng trùng điệp điệp đi Định vương phủ.
Bởi vì giờ lành là vào buổi tối, chờ đệ đệ đón tân nương trở về, đã là hoàng hôn sắp hết, theo một câu ‘Đưa tân phụ vào tân phòng’, Khương Minh Nguyệt không thoát thân gọi nữ nhi tới, thấp giọng dặn dò nàng ấy vài câu sau đó nói: “Chăm sóc tốt cữu mẫu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây