Trong bữa tiệc, Tạ Uyên, Thẩm sư và Uyển di quy hoạch rõ ràng, chi tiết tương lai của Đoàn Tử và Bồ Đào trong năm năm tới. Bắt đầu từ hôm nay trở đi, hai đứa nhóc sẽ chạy qua chạy lại giữa Kinh Thành, quán Thượng Thanh và Uyển Bình, đương nhiên đây chỉ là tương lai sau này, tạm thời không đề cập tới.
Khương Minh Nguyệt nghe ba người lên kế hoạch xong, gắp một miếng bánh bông tuyết bỏ vào trong đĩa của Tống Uyển: “Uyển di, đây là bánh ngọt đầu bếp nhà con mới làm, người nếm thử xem có thích không.”
Tống Uyển nghe vậy vô cùng hứng thú, đừng thấy vị nữ đầu bếp Tạ gia kia còn nhỏ tuổi, một thân trù nghệ lại vô cùng tốt. “Vậy để ta nếm thử một chút!”
Khương Minh Nguyệt ngẩn người ra nhìn Tống Uyển ăn bánh ngọt, trong lòng ít nhiều có chút khẩn trương, chẳng lẽ nàng đã nếm ra? Hẳn là không thể nào chứ?
“Vừa mềm lại vừa thơm, rất hợp khẩu vị của ta.” Khương Minh Nguyệt nghe xong lời này trong nháy mắt liền thả lỏng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây