Công việc mà Dư phu tử sắp xếp cho bọn họ cũng không nặng nhọc, mỗi người thu hoạch nửa mẫu lúa mì, mặc dù trước đây Khương Minh Hoằng chưa từng thu hoạch lúa mì nhưng đã từng thu hoạch lúa nước, cho nên cậu và đám tiều bằng hữu chỉ dùng thời gian một ngày đã hoàn thành, chỉ có Thẩm Du là còn rất nhiều.
Khác với bọn họ đã từng làm việc nhà nông, chắc chắn đây là lần đầu tiên Thẩm Du cắt lúa mì, động tác cắt lúa mì của cậu ấy rất vụng về, chưa nắm được kỹ thuật cho nên cắt rất chậm, nhưng cậu ấy lại cắt rất nghiêm túc, không nhờ người khác giúp đỡ.
“Minh Hồng, mau đi thôi!” Lý An đi đến trước mặt cậu thúc giục một câu.
“Các ngươi đi trước đi, ta sẽ tới ngay.”
Khương Minh Hoằng chạy về chỗ nghỉ ngơi, cầm mũ rơm và lưỡi liềm lên, đi tới bên cạnh Thẩm Du, cầm một nắm lúa mì nói: “Ngươi cắt lúa mì như vậy là không đúng, rất dễ quẹt trúng làm mình bị thương...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây