“Vừa rồi con tới đây thăm người thì thấy nhạc phụ còn đang bề bộn nhiều việc, nên không tới quấy rầy người, lại đi gặp bọn họ, cho nên tình huống trên đảo con đều đã hiểu rõ, buổi chiều con sẽ đưa tới đây thêm một lô thảo dược nữa.” Bởi vì đã là giữa trưa, cho nên Tạ Uyên cùng với nhạc phụ ăn cơm trưa xong rồi mới rời khỏi đảo Cá Trích.
Buổi chiều thương nhân đã áp tải một lô thảo dược vào đảo Cá Trích.
Hoàng hôn, Đoàn Tử đang chuẩn bị ăn cơm thì nhìn thấy cha đã trở lại, liền buông đũa ra rồi nhướng đôi lông mày nhỏ lên, hợp lý hợp tình nói: “Cha ơi, đút con ăn cơm với, con không có sức lực.” Khương Minh Nguyệt nghe vậy thì nhìn thoáng qua con trai, thằng bé thật là biết làm nũng mà.
Tạ Uyên sờ trán con gái trước, sau đó mới cầm lấy đôi đũa, vừa đút cơm cho con trai vừa hỏi: “Đoàn Tử, Bồ Đào khi nào thì hạ sốt?”
“Lúc ngủ trưa là đã hạ sốt rồi ạ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây