Khương Minh Nguyệt thấy hắn có chút không thoải mái, nói: “Ta lấy cho ngươi một chén nước mật ong.”
Trong nhà Tạ Uyên có mật ong, Khương Minh Nguyệt đã từng vào bếp mấy lần, cũng biết mật ong để ở đâu, nàng đi vào bếp, tiện tay bỏ túi đồ ăn xuống, tìm mật ong, pha một chén nước mật ong đặc rồi bê tới thư phòng.
Mặc dù đây là lần đầu tiên đến thư phòng, nàng vô cùng tò mò nhưng Khương Minh Nguyệt cũng không nhìn lung tung, đi thẳng đến chỗ Tạ Uyên.
“Tạ đại ca, ngươi vẫn ổn chứ?”
Lúc Tạ Uyên rời y quán, cũng không say, trên đường về, khi gió thổi qua, hắn cảm thấy có chút không thoải mái, đầu nặng chân nhẹ, tóm lại cảm giác rất khó chịu, hắn vốn định ngủ một giấc hoặc chợp mắt một lát, không ngờ Khương Minh Nguyệt lại tới sớm như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây