Cô không thấy lấy món đồ này của nhà thím hai, nếu lấy đi cô sẽ cảm thấy bất an, sau này nếu nó có giá trị cao, cô phải trả lại thì sẽ càng khó chịu hơn.
Thứ này không phải của cô, cô cũng không tham lam.
Thím hai Hứa nhìn mẹ Hứa, lại nhìn Hứa Nặc, hai mắt lại đỏ hoe.
Có lẽ không ai muốn nuôi dạy một đứa con gái không nghe lời như vậy, mặc dù cô có một số thói quen, nhưng suy nghĩ của cô là như vậy, với tư cách là mẹ ruột, bà cũng không thể thay đổi được điều gì.
Đây chính là số phận, phải biết chấp nhận nó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây