"Chắc là có thể. Mọi chuyện trên núi cũng sắp xong rồi."
Tiêu Vân Đình vừa nói vừa nhìn quan tài đặt trong phòng chính, trong mắt hiện lên vẻ buồn bã khó giấu.
Hứa Nặc cũng nhìn sang.
Nghĩ đến khuôn mặt bình yên của bà Lưu, cô mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
"Anh Tiêu, anh đi làm việc đi. Em ở đây với bà Lưu một lúc."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây