Hứa Nặc bắt lấy cổ tay anh, “Anh Tiêu, không cần đâu! Trong nhà em có dầu thuốc, sách đông y em sưu tầm có hướng dẫn cách xoa. Bây giờ đã mười một giờ, bên ngoài trời đang mưa to, lỡ như mẹ ra ngoài lại bị cảm lạnh thì sao? Bà ấy đã đi bộ bên ngoài được vài giờ, không thể đứng dưới mưa được nữa. "
Tiêu Vân Đình nhìn Hứa Nặc, không biết tại sao, đối với lời nói của cô, anh không hề nghi ngờ, anh cảm thấy mình có thể hoàn toàn tin tưởng cô như vậy.
Tiền Văn Phương ở phía sau thúc giục: "Mau vào đi. Dù là chúng ta cõng mẹ đi gặp bác sĩ thôn hay chuyện của bà Lưu, chúng ta vào nhà trước đã được không?"
“Được!"
Tiêu Vân Đình và Hứa Nặc gần như đồng thanh trả lời Tiền Văn Phương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây