Tiền Văn Phương đành phải nói cho cô biết, đây gọi là mũi lên mũi xuống, một que ở trên và một que ở dưới, xen kẽ với nhau, cho đến khi nó ra họa tiết như bông lúa mì.
Hứa Nặc nghe chị ấy nói hai lần, nhìn xem nên đâm vào đâu, cô hiểu ngay, nhưng một lúc sau, cô mới lên tay.
Tiền Văn Phương kêu lên: "Em gái chị giỏi thật, vừa mới làm mà đã lên tay rồi. Vậy em đan len đi, để chị đi khâu đế giày."
Hứa Nặc lơ đãng đan áo len, nhìn nước nhỏ giọt từ mái hiên, nhỏ xuống chậu tráng men, tạo thành gợn sóng hình tròn.
Sấm sét tiếp tục vang lên, tia chớp thắp sáng bầu trời đêm như ban ngày, mưa vẫn không ngớt, dường như càng lúc càng nặng hạt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây