Hứa Nặc khẽ nhíu mày: “Viện bảo là cái gì cơ?
“À, là bảo bối của bệnh viện chúng ta đó, chính viện trưởng Tiền nói vậy đấy. Nhưng mà với năng lực của cháu thì chú nghĩ sau này có khi thành cả quốc bảo cũng được ấy chứ.
Hứa Nặc bật cười thành tiếng: “Haha, buồn cười quá. Buồn cười quá đi mất. Chú đừng gọi cháu như vậy,, cháu chịu không nổi đâu.
Chủ nhiệm Vương ngớ người: “Có buồn cười đâu chứ, chú nói thật mà.
Hứa Nặc cười một lúc lâu mới bình tĩnh lại được: “Chú đi ăn cơm đi, để cháu ngó Cố Viễn Sơn cho.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây