“Màu hồng là độc, màu đen là thuốc. Nếu gặp phải nguy hiểm thì dùng độc, bị thương thì bôi thuôc. Đây là thuốc trị vết thương ngoài da. Không nhiều lắm, em mong anh phải đảm bảo bản thân an toàn trước rồi mới nghĩ đến việc cứu người. Hứa Nặc nghiêm túc nói.
Tiêu Vân Đình gật đầu: “Anh biết rồi. Vậy bữa trưa chúng ta ăn cơm cùng nhau nhé?
“Bây giờ em phải đi khám bệnh, Kiều Ngọc Trúc đến. Cô ấy đã uống thuốc được một tuần rồi, em muốn xem tình trạng của cô ấy như thế nào. Hứa Nặc thật sự vô cùng bận rộn.
Mỗi ngày cô đều phải làm rất nhiều rất nhiều việc.
“Anh đi cùng em.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây