"Suốt những năm này,người không mang thai cũng là do người cố ý như vậy sao? Ông ta... đồng ý à? Ông ta không có một chút nghi ngờ nào sao?" Thẩm Tấn Thâm không dám tưởng tượng ra những gì bà ấy đã làm vì để ẩn mình.
“Do đã âm thầm uống thuốc nên ông ta tất nhiên không nhận ra." Nhắc lại quá khứ, khuôn mặt Giang Lâm chấn tĩnh lạnh lùng, như đã giải thoát từ lâu.
Thẩm Tấn Thâm nhìn Giang Lâm, nghĩ đến hành động của mình, mới nhận ra mình ngu ngốc đến mức nào, mẹ anh ấy đã hy sinh cả cuộc đời của mình vì họ, vì đất nước.
Mà anh ấy... suýt chút đã đưa bà vào chỗ chết.
Nếu như không nhờ Hứa Nặc, bà ấy e là thực sự đã chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây