Hứa Nặc nhìn đôi tay của chính mình: “Đúng, đôi tay này của tôi đã dính đầy máu tươi, tôi với Diêm Vương cướp người, hơn nữa, lần nào tôi cũng cướp thành công.
Kiều Ngọc Trúc nghe xong, có hơi xúc động, nhìn Hứa Nặc: “Nhìn thì cô cũng không lớn hơn tôi là bao nhiêu, vậy y thuật của cô sao lại tốt đến như thế?
“Trời sinh tôi tất hữu dụng. Tôi được trời cao ưu ái, cho nên tôi nguyện ý dùng đôi tay của tôi đi cứu càng nhiều càng nhiều người hơn, bao gồm cô.
Hứa Nặc nói, chậm rãi nắm lấy bàn tay lạnh băng của cô ấy: “Cô tin tôi không?
Môi Kiều Ngọc Trúc giật giật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây