Chị Cao lau lau nước mắt: “ n nhân à, ân nhân, cảm ơn cô, cảm ơn cô, không có cô thì cả nhà chúng tôi thật sự sống không nổi nữa.
A Hải nhà tôi đã tỉnh lại, bác sĩ nói anh ấy khôi phục rất khá, bác sĩ Vương còn nói đều nhờ công lao của cô, đều là nhờ công lao của cô.
Hứa Nặc cười cười: “Tôi là bác sĩ, cứu người là bổn phận của tôi. Chị cứ yên tâm tôi sẽ giúp anh Cao tốt lên, tiếp tục cống hiến cho quốc gia.
“Đúng đúng…
Chị Cao vẫn giấu được vẻ kích động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây