Lý Dân An lập tức dỗ dành: “Em cũng biết điều kiện hiện giờ của chúng ta, mấy ngày em không ở đây, anh vẫn phải mua một ít thịt để ăn chứ. Anh là ba của con em, anh là trụ cột của gia đình.
Chỉ khi anh được ăn no thì hai người mới không bị đói.
Giang Hà hơi ngẩn ra một chút nhìn Lý Dân An, dường như cũng cảm thấy lời này có lý, cô ta không nói gì nữa mà cố hết sức đứng dậy.
Lý Dân An dùng một tay bế cô ta lên, sau đó thì đi ra ngoài.
Bác sĩ ngăn cản bọn họ: “Không mua thuốc cũng được, nhưng vẫn phải đóng tiền đường glucose, hai hào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây