Nghe thấy vậy, Vương Cường tặc lưỡi nói: “Thiên tài! Nhất định là thiên tài! Vậy cô theo thầy học y từ năm bao nhiêu tuổi?"
"Mười lăm."
"Mới học một hai năm à?"
Hứa Nặc lắc đầu nói: “Ba năm, năm nay tôi mười tám tuổi."
Vương Cường trầm ngâm gật đầu, lại chỉ vào Hứa Tòng Võ đang nằm ở trên giường, hỏi: “Có phải cô cũng đang chữa trị c ho anh hai cô, nên anh hai cô mới hồi phục nhanh đến vậy không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây