Dù sao đất nước và nhân dân đều cần có anh ấy."
Hứa Nặc bình tĩnh giải thích rõ, sau đó tiện tay nhón một miếng thịt viên chiên cho vào miệng.
Mẹ Hứa thở dài nói: “Cũng may là bọn mẹ tới đây, nếu không con ở một mình buồn lắm. Con có thèm ăn không, bê ra ngoài gian nhà chính, gọi cả thằng nhóc Bắc ăn cùng đi."
Mẹ Tiêu còn nhét thêm một đĩa đậu phộng rang cho cô: “Đi đi, đừng quấy rầy mẹ và mẹ con nấu cơm."
Hứa Nặc hơi buồn bã nói: “Mẹ, vậy mà mẹ nói nhớ con, con vừa trở về mới nói được với các mẹ mấy câu, các mẹ đã muốn đuổi con đi rồi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây