Đường Uyển ngồi ở trước giường trông nom Hứa Tòng Võ.
Nhưng không ngờ, không bao lâu sau khi cô ấy tới, Hứa Tòng Võ tỉnh lại.
Người đầu tiên anh ấy nhìn thấy sau khi mở mắt ra là Đường Uyển, dọa anh ấy giật nảy mình, mở to hai mắt, ấp úng mãi mới thốt ra được mấy chữ: “Tại sao lại là cô?"
Đường Uyển đỏ hoe hai mắt: “Em... Tới chăm sóc cho anh, anh có đau không? Anh đừng lộn xộn, anh không biết mình bị thương nghiêm trọng đến mức nào đâu, gân tay và gân chân đều bị đứt, anh phải nghỉ ngơi thật tốt!"
Nghe thấy lời này của cô ấy, Hứa Tòng Võ trợn trừng hai mắt: “Cô... Nói... cái… gì?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây