Vào nhà.
Hứa Nặc nhìn chằm chằm vào Hứa Tòng Võ, ánh mắt kia có hơi thở nguy hiểm.
Tiêu Vân Đình chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt này của Hứa Nặc, anh liếc nhìn Hứa Tòng Võ, ý bảo anh ấy tự cầu nhiều phúc đi.
Nhịp tim của Hứa Tòng Võ đập thình thịch, nuốt nuốt nước miếng, nhỏ giọng hỏi: "Em gái, lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp nhau, sao em lại nhìn chằm chằm anh như thế này?"
Hứa Nặc chỉ chỉ về phía thư phòng: “ Anh qua đây."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây