Hứa Tòng Võ tức giận nhìn chằm chằm Tiêu Vân Đình: “Cậu muốn buông tha cho cô ta, đúng không hả? Có chuyện gì một mình tôi gánh vác!
Tiêu Vân Đình ấn giữa mày, lập tức đè đầu vai Hứa Tòng Võ xuống: “Tôi biết anh không để ý tới mấy chuyện đó, nhưng anh có từng nghĩ tới tương lai hay không…
Có từng nghĩ tới người quan tâm tới anh không hả! Nếu anh bởi vì chuyện này mà bị bắt lại, Nặc Nặc sẽ đau khổ đến nhường nào chứ? Sẽ lo lắng bao nhiêu chứ? Còn có thể tự trách không thôi nữa!
Hứa Tòng Võ nghĩ tới Hứa Nặc, cảm xúc trên mặt anh ấy chậm rãi lắng xuống.
Tiêu Vân Đình nói nhỏ bên tai anh ấy: “Người luôn theo dõi anh không ít đâu, anh nên suy nghĩ cho kỹ xem lúc nãy bản thân đã xúc động đến nhường nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây