Hứa Kiến Châu vuốt ve khuôn mặt cô, anh cảm thấy yêu thích đến không muốn buông tay.
“Có lẽ là không thể, nhưng cố nhân thì sẽ ghi tạc trong lòng, chuyện quá khứ chúng ta có thể nhớ lại nhưng không nên đau lòng, hiện tại tốt như thế này còn không vui sao?
Hứa Nam Tinh cảm động gật đầu, sau đó cô nhẹ nhàng tựa vào ngực Hứa Kiến Châu, cô lắng nghe nhịp tim của anh, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên.
Mười giờ tối, Hứa Kiến Châu dọn dẹp sạch sẽ nhà của Hứa Nam Tinh, giặt sạch quần áo cho cô rồi sau đó chuẩn bị đi về nhà. Hứa Nam Tinh lưu luyến không rời mà nhìn anh.
“Anh Cẩu Đản, đừng đi…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây