Giang Ly nhướng mày: “Em nói cho anh cơ mà?”
Tiểu Đào Đào nhăn nhó: “Em chỉ cho anh một chút thôi mà.”
“Một chút thì sao đủ? Anh bế em chạy xa thế cơ mà.” Giang Ly bỏ chocolate vào miệng: “Ăn một miếng chocolate của em thì sao nào? Đồ vô lương tâm.”
Tiểu Đào Đào nghẹn lời, cô bé biết Giang Ly nói đúng, nhưng mà đau lòng quá, cô bé chỉ còn lại một chút chocolate thôi.
Thấy cô bé tiếc nuối, Giang Ly không nhịn được bật cười, đôi mắt phượng xinh đẹp cong thành hình trăng khuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây